Một mình phượt hơn 800km trên cung đường khắc nghiệt bậc nhất Việt Nam, cô gái Phú Thọ đã đối mặt với điều gì?

Đêm tối, đường đèo hun hút, xăng cạn dần giữa rừng núi,… chuyến độc hành ấy rốt cuộc đã diễn ra như thế nào?

Du lịch Hà Giang (Cũ): Đường đêm ở vùng núi thăm thẳm, hai bên là rừng tối đặc, phía trên là bầu trời sao đen kịt

Cô gái 22 tuổi quê Phú Thọ tự cầm lái xe máy hơn 800 km, tự thử thách bản thân và cảm nhận “miền đá nở hoa” sau 5 năm quay trở lại. (Ảnh: Huyền Thương)

Mỗi mùa, cao nguyên đá Hà Giang (cũ) lại khoác lên diện mạo khác biệt: xuân rực sắc đào, hè xanh ngút ngàn, thu vàng lúa chín, đông chìm trong sương mù lạnh. Hành trình du lịch Hà Giang (cũ) từ lâu được giới phượt xếp vào nhóm khắc nghiệt bậc nhất cả nước. Từ Hà Nội theo quốc lộ 2, du khách phải đi gần 1.000 km cả lượt đi và về, trong đó hơn 600 km là đường quanh co, khoảng 350 km là đèo dốc với nhiều khúc cua gắt. Không chỉ giới mạo hiểm, cả những du khách tìm kiếm trải nghiệm văn hóa, không gian thiên nhiên và sự gắn kết cộng đồng cũng xem nơi đây như một lựa chọn xứng đáng.

Sau khi Hà Giang và Tuyên Quang hợp nhất thành tỉnh Tuyên Quang mới, lượng khách trẻ tìm đến khu vực này ngày một tăng. Cảnh quan hùng vĩ kết hợp với hạ tầng giao thông cải thiện đã giúp chuyến đi vừa nhiều trải nghiệm, vừa an toàn hơn trước.

Trong dòng chảy ấy, cô gái gen Z Đỗ Thị Huyền Thương (22 tuổi, quê Phú Thọ) đã quyết định quay trở lại miền núi đá bằng chuyến phượt đặc biệt: tự mình cầm lái xe máy, chinh phục quãng đường hơn 800 km. Đây là chuyến đi mà chị đã ấp ủ từ lâu, vừa để thử thách bản thân, vừa để cảm nhận trọn vẹn sức sống của vùng đất sau 5 năm xa cách.

Với loạt thách thức khắc nghiệm, vùng đất này luôn nằm trong danh sách những trải nghiệm đáng nhớ của tín đồ xê dịch. (Ảnh: Huyền Thương)

Chia sẻ với Dân Việt, chị Đỗ Thị Huyền Thương cho biết: “Trước đây, tôi chưa từng một mình thực hiện hành trình phượt dài ngày. Quyết định khởi hành đến Hà Giang (cũ) hơn 800 km bằng xe máy đến khá bất ngờ, thậm chí tôi không chia sẻ nhiều với người thân hay bạn bè. Tôi chỉ nói với bố là sẽ đi chứ không nhắc rằng sẽ tự lái xe máy từ Hà Nội lên tận đó. Chỉ đến khi chuyến đi kết thúc, tôi đăng tải những hình ảnh lên mạng xã hội thì mọi người mới biết. Phản ứng chung là ngạc nhiên xen lẫn bất ngờ.

Ngày đầu tiên, tôi xuất phát lúc 8 giờ sáng, đi qua Thái Nguyên, Cao Bằng – cung đường uốn lượn giữa núi non xanh mướt mang lại nhiều cảm xúc đặc biệt. Buổi trưa, tôi nghỉ chân ngắn tại Bắc Kạn (cũ) rồi tiếp tục di chuyển. Đến 18 giờ, khi vẫn còn ở địa phận Cao Bằng, thay vì dừng lại nghỉ ngơi, tôi quyết định đi tiếp đến xã Mèo Vạc và có mặt vào lúc 8 giờ tối.

Sáng hôm sau, tôi rời Mèo Vạc lúc 7 giờ 30 để đến Đồng Văn, kịp tham gia phiên chợ cuối tuần rực rỡ sắc màu. Sau đó, tôi tiếp tục đến dốc Thẩm Mã, rồi vòng trở lại tham quan “nhà của Pao” và bản Lô Lô Chải. Chiều tối thì tôi quay về nghỉ đêm tại Đồng Văn. Ngày thứ ba, tôi khởi hành trở về từ sáng sớm. Trên đường, tôi có ghé thăm bà nội ở xã Bắc Quang, rồi tiếp tục di chuyển lúc 14 giờ 30. Đến 19 giờ cùng ngày, tôi có mặt tại Phú Thọ, kết thúc chặng đường gần 800 km.”

Cảm giác hồi hộp căng thẳng, nhưng bù lại là những thước phim thiên nhiên hùng vĩ trải dài bất tận. (Ảnh: Huyền Thương)

Ba ngày di chuyển liên tục qua Thái Nguyên, Cao Bằng rồi tới Mèo Vạc, Đồng Văn, Yên Minh và Quản Bạ đem lại cho cô gái đến từ Phú Thọ nhiều trải nghiệm đối lập. Có những lúc mệt mỏi vì dốc dài, vì đêm tối, nhưng cũng có những khoảnh khắc hạnh phúc khi bất ngờ được trẻ em vùng cao vẫy tay chào, hay khi ngồi bên bếp lửa cùng người dân Đồng Văn, hòa chung tiếng hát với khách du lịch bốn phương.

“Khoảnh khắc đáng nhớ nhất là quyết định chạy thẳng lên Mèo Vạc trong đêm. Ban đầu, tôi chỉ dự tính quãng đường ngắn hơn, vừa đi vừa tra bản đồ. Đến khoảng 18 giờ, khi vẫn còn ở địa phận giáp ranh giữa Cao Bằng và Mèo Vạc, khu vực thưa dân cư, ít chỗ dừng chân, tôi buộc phải cân nhắc. Sau một hồi phân vân, tôi lựa chọn tiếp tục hành trình để tiết kiệm thời gian cho ngày hôm sau.

Đường đêm ở vùng núi thăm thẳm, hai bên là rừng tối đặc, phía trên là bầu trời sao đen kịt. Thi thoảng bắt gặp ánh đèn từ một căn nhà hay bóng người đi đường, tôi thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút. Cảm giác khi ấy có phần sợ hãi, nhưng giống như đã lỡ lao vào rồi thì phải đi cho hết. Đến khi nhận ra ánh sáng từ xã Mèo Vạc hiện dần phía trước, tôi mới thở phào nhẹ nhõm”, chị Thương cho biết.

Đường từ trung tâm Hà Giang lên xã Mèo Vạc có nhiều khúc cua gắt, dốc dài liên tiếp và xe trọng tải lớn lưu thông, nên người lái cần tập trung, đi số thấp ở các đoạn leo dốc. (Ảnh: Huyền Thương)

Đi một mình trên những cung đường núi, vấn đề an toàn luôn là mối bận tâm lớn. Với chị Đỗ Thị Huyền Thương, đã có lúc hành trình trở nên đầy thử thách. Buổi chiều gần tối ở khu vực Cao Bằng, xe gần hết xăng, đường lại vắng, hai bên chỉ toàn rừng, mỗi quả đồi thưa thớt vài mái nhà. Chị dừng lại hỏi thăm người qua đường nhưng hầu hết là đồng bào dân tộc thiểu số, không nói được tiếng Kinh. Sự hoang mang kéo dài cho tới khi gặp một người đàn ông có thể chỉ dẫn rõ ràng. Nhờ vậy, chị mới tìm được cây xăng gần đó và xác định đúng hướng đi.

Một tình huống khác cũng khiến cô gái gen Z này rút ra bài học lớn: chạy xe đường dài liên tục nhiều tiếng đồng hồ, cơ thể bắt đầu mệt mỏi, sự tập trung giảm sút. Có lúc chị cảm thấy mí mắt nặng trĩu, lo sợ bản thân có thể ngủ gật ngay trên đường, chị lập tức dừng lại để nghỉ ngơi, tự nhắc mình tuyệt đối không đánh đổi an toàn.

Du lịch Hà Giang (Cũ): Lợi thế mà ít nơi nào ở miền núi phía Bắc có được

Vào ngày mưa, sương mù phủ dày hạn chế tầm nhìn, việc bật đèn, còi báo hiệu và duy trì tốc độ chậm là cần thiết để đảm bảo an toàn. (Ảnh: Huyền Thương)

Trải nghiệm lái xe trên những con dốc dài và hàng loạt khúc cua tay áo ở Hà Giang (cũ) là thử thách không nhỏ. Thế nhưng, theo chia sẻ của chị Thương, cảm giác mệt mỏi dường như bị lấn át bởi sự choáng ngợp trước cảnh quan hùng vĩ. Khung cảnh núi non mở ra sau mỗi đoạn cua trở thành nguồn năng lượng tinh thần, giống như “liều dopamine” giúp chị duy trì sự hứng khởi suốt hành trình.

5 năm kể từ lần đầu đặt chân tới cao nguyên đá, chuyến trở lại lần này mang đến cho chị Thương nhiều cảm xúc đặc biệt. Những dãy núi đá xếp tầng, những thung lũng phủ mây và những con đèo uốn lượn giữa trời khiến chị có cảm giác như đang ngồi giữa một khung cảnh vững chãi và bất biến. So với lần ghé thăm trước, diện mạo vùng đất cũng có nhiều thay đổi tích cực.

Giữa cung đường heo hút, từng cánh tay vẫy chào của trẻ em vùng cao, từng nụ cười mộc mạc của người dân đã trở thành động lực, xóa nhòa mệt mỏi của hành trình dài. (Ảnh: Huyền Thương)

Cô gái đến từ Phú Thọ cho biết: “Hạ tầng giao thông đã được cải thiện, đường sá thuận tiện hơn, nhưng cảnh quan chưa bị thương mại hóa quá mức. Điều đó khiến hành trình vừa thuận tiện, vừa giữ được chất mộc mạc vốn có của vùng cao.

Người dân địa phương vẫn giữ được nét hiền hòa, dễ mến, không chèo kéo du khách. Dọc đường đi, tôi thường xuyên bắt gặp những ánh mắt trong veo và những cái vẫy tay của trẻ em ở đây. Tôi cũng rất vui vì được tham gia chương trình giao lưu cộng đồng tại quảng trường Đồng Văn. Hình ảnh du khách và người bản địa cùng nhau đốt lửa trại, nắm tay nhảy múa, xóa nhòa mọi ranh giới ngôn ngữ hay quốc tịch đã mang đến cho chuyến đi này một cảm xúc rất khác: gắn kết và ấm áp.”

Theo nữ phượt thủ, ngoài những điểm đã quá quen như dốc Thẩm Mã, Lũng Cú, Đồng Văn hay Mèo Vạc, tỉnh Tuyên Quang mới vẫn còn vô số cung đường bí ẩn, chờ người khám phá. (Ảnh: Huyền Thương)

Chia sẻ về lợi thế khác biệt của Hà Giang (cũ), chị Thương nhấn mạnh trước hết phải kể đến sông Nho Quế cùng hẻm vực Tu Sản – nơi được xem là một trong những hẻm sâu nhất Đông Nam Á. Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông xanh ngọc uốn lượn giữa hai vách đá dựng đứng khiến bất kỳ ai cũng phải ngỡ ngàng. Bên cạnh đó, đèo Mã Pì Lèng – một trong “tứ đại đỉnh đèo”, lại là thử thách mà dân phượt và cả du khách quốc tế đều mong muốn chinh phục.

Theo cô gái đến từ Phú Thọ, địa hình núi đá hùng vĩ, những cung đường xuyên núi hiểm trở chính là sức hút khiến Hà Giang (cũ) khác biệt so với nhiều điểm đến miền núi khác. Đây không chỉ là nơi để thưởng ngoạn cảnh quan, mà còn là hành trình thử thách bản lĩnh, phù hợp với tinh thần ưa trải nghiệm của giới trẻ.

Càng đi sâu vào các bản làng, cảnh sắc càng nguyên sơ. Núi đá chập chùng, mây sà xuống ngang đầu, tạo nên lớp sương mờ huyền ảo như lạc vào một thế giới khác. (Ảnh: Huyền Thương)

Chị Thương cũng tin rằng vùng đất này vẫn còn nhiều cung đường và cảnh đẹp chưa được khai thác. Ngoài những điểm vốn đã quá quen thuộc như dốc Thẩm Mã, Lũng Cú, Đồng Văn hay Mèo Vạc, Hà Giang (cũ) vẫn rộng lớn và bí ẩn, hứa hẹn nhiều bất ngờ cho những ai sẵn sàng khám phá xa hơn những lối mòn du lịch quen thuộc.

“Hà Giang (cũ) nay là tỉnh Tuyên Quang mới hoàn toàn có thể phát triển thêm các hoạt động giao lưu văn hóa cộng đồng để tạo sức hút với du khách. Không khí ở đó rất thoải mái, tất cả mọi người từ khách trong nước đến quốc tế đều tham gia hết mình và để lại nhiều ấn tượng. Với tư cách là du khách, tôi cũng mong có thêm nhiều hoạt động quảng bá văn hóa bản địa kết hợp trải nghiệm cảnh quan. Còn việc triển khai ra sao, theo tôi, sẽ cần sự chung tay từ chính quyền địa phương, cơ quan quản lý và các đơn vị lữ hành”, chị Thương nhấn mạnh.

Trở thành một phần của tỉnh Tuyên Quang mới, vùng đất này còn nhiều tiềm năng để phát triển thêm các hoạt động giao lưu văn hóa cộng đồng, từ đó gia tăng trải nghiệm cho du khách. (Ảnh: Huyền Thương)

Trước mỗi hành trình khám phá nơi đây, du khách được khuyến nghị theo dõi dự báo thời tiết ít nhất một tuần trước khi khởi hành. Điều này giúp hạn chế rủi ro gặp sương mù dày đặc, đường trơn trượt hay mưa lớn ảnh hưởng đến trải nghiệm.

Các cung đường vùng cao nhiều dốc dài, cua gấp, vì vậy việc di chuyển theo đoàn từ bốn người trở lên sẽ an toàn và thuận lợi hơn. Những nhóm có bạn bè hoặc người thân quen đi cùng thường phối hợp tốt trong xử lý tình huống.

Ngoài ra, du khách có thể lựa chọn thuê hướng dẫn viên bản địa hoặc tìm nhóm ghép đoàn qua các cộng đồng du lịch trực tuyến để vừa đông vui, vừa tiết kiệm, lại đảm bảo an toàn. Khi di chuyển, nguyên tắc “gặp cây xăng là đổ đầy” được nhiều phượt thủ chia sẻ kinh nghiệm, nhằm tránh tình trạng cạn nhiên liệu giữa cung đường vắng. Trong trường hợp khẩn cấp, có thể tìm đến các hộ dân ven đường để xin hỗ trợ xăng dự trữ.

Theo Dân Việt

Để lại một bình luận