Từ xa, những mái ngói đỏ dốc nghiêng, những ngôi nhà gỗ nâu-trắng ẩn hiện trong sương sớm khiến du khách tới Colonia Tovar mà ngỡ như lạc bước giữa lòng nước Đức xa xôi.
Giữa đại ngàn xanh thẳm của dãy núi ven biển Venezuela có một thị trấn nhỏ mang tên Colonia Tovar.
Từ xa, những mái ngói đỏ dốc nghiêng, những ngôi nhà gỗ nâu – trắng ẩn hiện trong sương sớm khiến du khách ngỡ như lạc bước giữa lòng nước Đức xa xôi. Như một đóa hoa ngoại lai nở bừng giữa núi rừng nhiệt đới, Colonia Tovar vừa lạ lẫm, vừa gần gũi đến nao lòng.
Colonia Tovar ra đời năm 1843 khi có hơn 300 người Đức từ vùng Karlsruhe vượt đại dương đến miền đất mới. Họ mang theo tất cả: ngôn ngữ, kiến trúc, âm nhạc, hương vị ẩm thực và cả ký ức sâu thẳm của quê hương ở bên kia bờ đại dương.
Trải qua gần hai thế kỷ, những gì họ gieo trồng đã bén rễ, hòa cùng mạch đất Venezuela để tạo nên một bản sắc độc đáo: vừa đậm hơi thở châu Âu, vừa thấm đẫm hồn Latinh.

Colonia Tovar không chỉ đơn thuần là một địa danh du lịch. Kiến trúc nơi đây là kết tinh của ký ức cộng đồng, là minh chứng cho sự giao thoa văn hóa Đức-Venezuela. (Ảnh: Phi Hùng/TTXVN)Latinh
Đi trên những con phố lát đá của Colonia Tovar, mỗi ngôi nhà như một trang sách lịch sử. Những bức tường trắng, khung gỗ nâu, mái ngói đỏ rực dưới nắng chiều kể lại câu chuyện về một cộng đồng di dân kiên cường, muốn giữ lấy cội nguồn ngay cả khi đứng trước biển cả xa lạ. Đêm xuống, khi ánh đèn vàng hắt ra từ những ô cửa sổ duyên dáng, cả thị trấn ngân vang trong tiếng kèn đồng Bavaria, gợi cảm giác như thời gian bỗng dừng lại, đưa con người trở về miền ký ức xa xưa.
Colonia Tovar còn là nơi văn hóa Đức được gìn giữ như mạch nguồn bất tận. Người dân nơi đây vẫn nói tiếng Đức xen lẫn tiếng Tây Ban Nha, vẫn mặc trang phục truyền thống trong những ngày lễ hội, vẫn nâng cốc bia vàng sóng sánh giữa điệu nhạc rộn rã của Oktoberfest. Trong hương men nồng, trong điệu nhảy tưng bừng, một châu Âu sôi động như đang hiện hữu ngay giữa lòng Nam Mỹ nồng nhiệt.
Ẩm thực ở Colonia Tovar là một hành trình của ký ức và hòa quyện. Xúc xích nướng thơm lừng, bánh mì đen chắc ruột, dăm bông xông khói đậm vị, những chiếc bánh kuchen hay strudel ngọt ngào – tất cả đều gợi nhớ đến gian bếp ấm áp của miền Trung Âu. Nhưng rồi, giữa khí hậu ôn hòa ở độ cao 1.800m, những vườn dâu tây, đào, mận, lê lại mang đến hơi thở Venezuela. Cầm trên tay trái dâu đỏ mọng hay nếm vị ngọt tươi mát ngay tại vườn đều cảm nhận được rõ sự hội nhập văn hóa tuy giản dị nhưng lại ngọt ngào đến thế.

Ngày nay, Colonia Tovar không còn khép kín như thuở ban đầu. Thị trấn mở lòng chào đón du khách khắp nơi, để hàng trăm nghìn lượt người mỗi năm tìm đến chiêm ngưỡng, thưởng thức và sống trong bầu không khí giao thoa độc đáo. Colonia Tovar vừa như một bảo tàng sống, vừa như một khúc giao hưởng, nơi nhịp điệu châu Âu hòa trong tiết tấu Mỹ Latinh, nơi quá khứ và hiện tại cùng cất tiếng trong sự hòa hợp hiếm có.
Colonia Tovar – “góc nước Đức” giữa lòng Venezuela, vì thế, không chỉ là một điểm đến mà còn là một bài học về sức sống văn hóa: bản sắc nếu được gìn giữ bằng niềm tin và tình yêu sẽ không bao giờ phai mờ, mà trái lại, có thể tỏa sáng và làm giàu thêm cho chính mảnh đất đã cưu mang .
Không chỉ riêng Venezuela mới có “dấu ấn châu Âu” trên đất Mỹ Latinh.
Ở Argentina, Chile hay Brazil cũng có những ngôi làng mang hơi thở của quê hương những người di dân: đó là những thị trấn Thụy Sĩ bên hồ Andean, là những cộng đồng Italy nơi miền Nam Brazil hay những làng nhỏ ở Chile mang phong vị Áo-Đức.

Một con phố nhỏ yên bình với hàng quán, quán cà phê và tiệm bánh mang phong cách châu Âu. (Ảnh: Phi Hùng/TTXVN)
Tuy nhiên, Colonia Tovar khác biệt ở chỗ thị trấn này không chỉ là nơi tụ cư của một nhóm người châu Âu, mà còn là một “ốc đảo văn hóa” được bảo tồn gần như nguyên vẹn suốt gần hai thế kỷ.
